Nhớ một ngày cuối tháng 4/1977. Hôm ấy tôi trực chỉ huy ở hậu
cứ Binh đoàn. Tôi nhận được tin cấp trên thông báo là quân địch dùng mấy sư
đoàn kéo theo lúc nhúc những dân binh vuợt kinh Vĩnh Tế sang chiếm Núi Dài, Nhà
Bàn,Tịnh Biên… bao vây định chiếm thị xã Châu Đốc, tàn sát dân ta, đốt phá xóm
làng mà đồng bào ta mới dựng lại sau mười năm chiến tranh chống Mỹ. Theo lệnh của
cấp trên, Binh Đoàn phải phái ngay một đơn vị xuống An Giang và toàn Binh đoàn
sẵn sàng chiến đấu.
Biết đồng chí Mười Kim Phó tư lệnh Đoàn 9, đang nghỉ
phép gần hậu cứ binh đoàn, tôi phái sĩ
quan tác chiến đi mời đồng chí về nhận nhiệm vụ. Đồng chí Mười Kim, 47 tuổi, vừa
mới cưới vợ được 8 tháng. Đồng chí được gọi giữa lúc đang xoay trần cuốc đất trồng
mấy vồng khoai lang. Đồng chí quăng cuốc vào nhà không kịp tắm rửa, chỉ lau sơ
rồi choàng bộ quân phục, thắt dây súng ra đi. Chị Mười mới có thai được 3
tháng, đứng dựa cột nhìn chồng hỏi :
- Giặc giả nữa à! Đi nữa à?
Anh Mười Kim cười đáp:
- Giặc thiệt chứ giặc giả gì, đi gấp, má nó cuốc nổi thì trồng
cho líp chỗ đất đó.
Anh trèo lên xe, chị đứng tựa cửa trông theo... Từ ấy anh Mười
Kim trở về thăm nhà được hai lần nữa. Và bây giờ thì anh đã hy sinh.
-----------------------------------------------
"Đường vào Phnom Penh", Bùi Cát Vũ
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét